[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 7: Con không ăn trộm, là anh cho con...
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Chỉ cần nhớ về thời thơ ấu, đoạn ký ức này luôn nằm ở phần đầu tiên, như một vòng tuần hoàn ác tính cứ lặp đi lặp lại không hồi kết, đoạn ác mộng này giày vò cậu đủ rồi sẽ đến đoạn ác mộng khác.
  • Hôm ấy là một ngày không mấy đẹp trời, âm u tối mịt giống hệt tâm trạng bấy giờ của cậu vậy.
  • Một Jeon Jungkook 10 tuổi trốn trong vườn tự thổi vết thương vừa bị bỏng trên tay, bỗng nhiên cậu nghe thấy tiếng cười nói nắc nẻ trong chòi nghỉ mát bên cạnh vườn hoa hổ lily.
  • Giọng đứa trẻ non nớt vang lên.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Taehyung-hyung, mau bắt con châu chấu đó cho em 😲
  • Cậu con trai cao lớn hơn ra vẻ người lớn trả lời.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Yoongi ngoan, đợi anh một chút 😊
  • Sau đó, cậu trai ấy liền vọt ra khỏi vườn hổ lily, tiếng bước chân sột soạt ma sát trên đường đất đá. Đến khi âm thanh ấy dừng lại, Jungkook hoảng hốt ngước nhìn người con trai đã vô tình phát hiện ra cậu kia.
  • Thế nhưng, cậu trai lớn hơn lại tỏ ra rất bình tĩnh, không hề để ý đến sự tồn tại của cậu, trọng điểm là đi bắt châu chấu. Cậu trai lấy vợt đi bắt châu chấu, châu chấu cũng rất khôn ngoan không hề nằm im một chỗ chờ chết mà bắt đầu vờn tới vờn lui, sau lưng cậu trai như có ánh hào quang tỏ ra, mỗi một động tác của cậu trai đều tỏa sáng đến vô thực. Dù sao đây cũng chỉ là một trong những đoạn hồi ức đẹp đẽ ngắn ngủi của cậu, bởi vì là hồi ức nên cậu mới bỏ ra tất cả sức tưởng tượng để tô đẹp cho gã.
  • Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, châu chấu tinh nghịch thế mà lại đậu trên người Jungkook, cậu đưa tay ra chụp lấy theo bản năng.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Châu chấu kia cho anh được không?
  • Cậu trai nhìn thấy liền ngưng lại động tác, cất tiếng hỏi đối phương.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Được
  • Jungkook thoáng chốc đờ đẫn hết cả người, ngơ ngẩn trả lời.
  • Cậu ngoan ngoãn đưa châu chấu bằng hai tay, cậu trai cũng giương tay để chụp lấy châu chấu. Sau đó, cậu trai cẩn thận đem châu chấu bỏ vào một cái hộp nhỏ đã được đục lỗ rồi cất vào túi áo, cùng lúc đưa lại một miếng băng keo cá nhân cho cậu. Băng keo cá nhân nhỏ nhắn màu vàng trông cực kỳ bắt mắt.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Aaaa 😲
  • Jungkook kinh ngạc tới nỗi trợn mắt.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Trên tay em có vết thương
  • Cậu trai nói xong câu đó liền quay người đi mất, để lại một chú thỏ nhỏ với vẻ mặt ngơ ngác. Bàn tay cậu run rẩy bóc ra băng keo cá nhân rồi vụng về dán lên vết thương, động tác quả nhiên không quen, còn làm cho phần keo dán lại với nhau trở nên thật nhăn nheo xấu xí. Thế nhưng, cuối cùng cậu cũng dán nó lên vết thương thành công.
  • Đến khi trở về căn phòng hôi hám, thím Ha đã đứng đó đợi cậu từ lâu, nhìn thấy băng keo cá nhân màu vàng trên tay cậu liền tức giận tra hỏi.
  • Bà giúp việc
    Bà giúp việc
    Mày lấy cái này ở đâu?
  • Bà nhanh chóng túm lấy cánh tay cậu lên nhìn cho rõ, nhìn kiểu gì cũng thấy thứ này giống với cái của cậu chủ. Jungkook chột dạ không muốn kể về cuộc gặp gỡ kỳ lạ của mình với anh trai kia, trả lời qua loa cho qua.
  • Thế nhưng, thím Ha dễ dàng gì tin lời cậu nói, cho rằng cậu nhất định đã ăn trộm. Bà ta tức giận giơ tay lên tát mạnh một tiếng “Chát!” rõ to in trên gò má của cậu.
  • Bà làm giúp việc cho nhà Min lâu lắm rồi, trên tay toàn là vết chai sần sùi, chỉ một bạt tai đó thôi cũng làm một đứa trẻ như Jungkook phải chao đảo, thế nhưng cậu lại không dám rên lên.
  • Bà giúp việc
    Bà giúp việc
    Mày! Mày! Sao mày lại dám ăn trộm đồ cậu chủ?
  • Thím Ha tức giận hét lên.
  • Jungkook không dám nhìn vào gương mặt của người đàn bà độc ác kia, chỉ có thể cúi đầu lẩm bẩm giải thích.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không, không phải ăn trộm…
  • Bà giúp việc
    Bà giúp việc
    Mày nói láo, hôm nay chính mắt tao nhìn thấy trên tay cậu chủ cũng có cái này
  • Bà giúp việc
    Bà giúp việc
    Một đứa rẻ rách như mày ngoài ăn cắp ra, làm sao có thể mua nổi? Hả? Hả? Trả lời cho tao!!
  • Mỗi một câu “Hả?” chính là mỗi lần bà ta đánh vào vết thương được băng cá nhân bọc lấy, sau đó bà liền lôi cổ cậu kéo xềnh xệch lên phòng.
  • Bà giúp việc
    Bà giúp việc
    Bà chủ bảo tao phải trông chừng đứa như mày quả nhiên không sai mà, hôm nay sẽ không có cơm cho mày ăn đâu. Mày thử ăn trộm đồ cậu chủ lần nữa xem tao có đánh gãy chân mày không!
  • Bà đánh cửa cái “Rầm!” rồi rời khỏi phòng, chỉ còn cậu đứng đó thẫn thờ, miệng không ngừng lẩm bẩm.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con không ăn trộm, là anh cho con…
  • ____________
  • Quay trở lại thời điểm học cấp ba, vào một buổi chiều tan học, khi Jungkook đang lẳng lặng xếp sách vở vào ba lô chuẩn bị ra về liền nghe thấy có người gọi cậu.
  • Naomi
    Naomi
    Jeon Jungkook! Có người tìm cậu kìa!
  • Chỉ chốc lát sau, cậu đã đeo cặp sách chậm rì rì bước tới, vừa tới cửa liền lập tức cúi đầu xuống thật thấp, hai tay không ngừng vặn xoắn dây đeo cặp.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Sao gọi mãi giờ mới ra?
  • Lên tiếng chính là Min Yoongi, y cảm thấy mỗi lần gặp cậu đều thấy cái đầu cậu cúi thật thấp.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Gặp… Gặp tôi có chuyện gì? 😖
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cậu chính là Jeon Jungkook, là người đã đạt điểm số cao nhất trong khóa vừa rồi?
  • Jungkook cúi đầu, lại gật đầu khó hiểu tại sao một người hận không thể tránh xa cậu như y lại có thể ở đây dùng giọng điệu tra hỏi này.
14
Chương 7: Con không ăn trộm, là anh cho con...